Đạo
Đạo nghĩa là con đường, cũng có nghĩa là tư tưởng, chân lý, tôn giáo, phương pháp, lẽ phải con người phải theo… tuỳ ngữ cảnh.
Trong Tam tự kinh có câu: Giáo chi đạo, quý dĩ chuyên.
Nghĩa là, “đạo” của giáo dục, quý ở chữ “chuyên”. Chuyên nghĩa là tập trung tâm chí, chú ý hết sức vào việc mình làm.
Để nói về sức mạnh và hiệu quả của hai chữ chuyên cần, xin kể bạn một câu chuyện xưa.
Có một người tư chất không cao, phải dùng siêng năng cần cù để bù đắp. Đêm ngồi đọc sách, anh ta cứ đọc đi đọc lại một đoạn văn ngắn mà mãi vẫn không thuộc. Không may, có một tên trộm nấp trong nhà chờ anh đi ngủ để vơ vét đồ. Thế nhưng, hắn đợi mãi mà anh ta vẫn còn học, đọc đi đọc lại một đoạn văn ngắn mà vẫn chưa thuộc. Tên trộm rất bực mình, hắn chỉ ngồi nghe thôi mà đã thuộc làu rồi, vậy mà anh kia mãi vẫn chưa nhét vào đầu được.
Cuối cùng, không kiên trì nổi, tên trộm liền nhảy ra và quát vào mặt anh học trò: “Đầu óc đần độn như ngươi thì đọc sách làm gì kia chứ”. Hắn cất cao giọng đọc thuộc đoạn văn kia như một cách chế nhạo anh rồi bỏ đi.
Nhưng anh ta vẫn kiên trì đọc sách. Sau này trở thành quan to và được người đời sau nhớ đến. Còn tên trộm? Thông minh đến thế nhưng cả đời vẫn chỉ là một tên trộm mà thôi.
—
Ảnh: Chữ Đạo, Lệ thư, Thanh Đài thư